Yêu Nghề
Yêu Nghề
Anh luôn đón em khi em ra trực
Nụ cười duyên, em thường nở trên môi
Nhưng anh vẫn thấy
Dấu mồ hôi, vương áo
Anh đón em sáng sớm
Sau một đêm xa cách…
“ - Em nhớ anh!”
“ - Mình đi ăn sáng nhé!
Anh đi làm, em gắng nghỉ ngơi…”
Anh đón em buổi chiều
Chờ mong mòn mỏi…
Cần đi chợ chiều
Cho cả hôm sau…
Có những lúc chờ em lâu quá
Anh gửi xe
Vào bệnh viện
Để chờ em…
Qua cửa kính.
Anh lặng nhìn
Em đang tất bật
Cố định gảy xương cho người này
Truyền nước biển cho người kia
Tà áo trắng lấm lem nhiều vết máu
“- Em xin lỗi phải để anh chờ
Tai nạn giao thông, quá nhiều người gặp nạn
Em không đành lòng để đồng nghiệp gian nan”
Ngồi ngắm trời đêm
Sau một ngày tổng vệ sinh đón Tết
“- Nếu được chọn lại nghề
Em có thay đổi gì không?”
“- Anh hiểu em mà, đâu cần hỏi
Nếu chọn lại nghề
Em vẫn là cô điều dưỡng
Ngành Y…”
dovaden2010
Nguồn ảnh: https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhqBqwurFZM_gg1y8Mm0NAHEDQBoA0ZxgEzaSUhiFTKdfJ4HI41nL6uc1WonoZYVfDDgKNTYWYzhY6zXT_XzfU2sMno3pgLFYYE5vnXNeNnu7KKfS-24Cs7do3WzgCRXLqkGT00l3CkokVX/s320/yeunghe.jpg
hạnh phúc :)
Trả lờiXóacăn bản là hai vợ chồng phải hiểu nhau và biết hy sinh cho nhau, em à...
Xóa