Ngoan
Ngoan
Với trách nhiệm là một Điều dưỡng trưởng, tôi kiêm luôn công tác quản lý việc thu gom, phân loại và xử lý chất thải y tế, đặc biệt là chất thải y tế nguy hại tại nguồn trong khoa. Đây đang là vấn đề được quan tâm và kiểm tra nghiêm ngặt theo quy định của Bộ Y tế và của bệnh viện.
Thế là tôi phải miệt mài làm các bản hướng dẫn, tìm nơi đặt các thùng đựng rác ở vị trí thích hợp cho khoa, phòng và cho cả bệnh nhân, thuận tiện cho cả các chị hộ lý cùng bộ phận thu gom, xử lý, tiệt trùng và tiêu hủy.
Tôi phải thường xuyên kiểm tra và nhắc nhở mọi người thực hiện đúng theo quy định đã hướng dẫn. Thế nhưng, đối tượng thường làm sai nhiều nhất lại chính là bệnh nhân và thân nhân của họ. Do vô tâm và cả thiếu hiểu biết, họ thường thực hiện không đúng quy định, tuy các bản hướng dẫn nằm ngay trong tầm mắt nhưng họ chẳng thèm để ý đến.
Một hôm nọ, chuẩn bị đi nhận y cụ, thuốc men cho khoa, tôi gặp một bà mẹ đang vỗ về con mình. Cậu bé chỉ khoảng 4 hoặc 5 tuổi, khuôn mặt bầu bĩnh với đôi mắt đen tròn, ánh lên vẻ thông minh, lanh lợi. Cậu đang nhăn nhó vì đau. Bà mẹ cầm cục bông gòn sát trùng, xoa xoa lên tay cậu bé an ủi:
- Ráng chịu đau chút xíu nghen con! Ai bảo ham leo trèo té trầy chân nên giờ phải chích ngừa thôi con ạ!
- Hứ... hư... h...ừ... ! - Cậu bé nhăn nhó, có lẽ đang đau lắm nhưng ráng chấp nhận.
- Bác sỹ dặn nếu thử bình thường thì 15 phút sau sẽ chích ngừa cho con, con ráng lên nha!
Nói xong, bà mẹ vất cục bông gòn xuống nền hành lang.
Tôi đang định tiến tới nhắc nhở bà mẹ thì bỗng nghe tiếng cậu bé:
- Mẹ ơi! Phải bỏ bông gòn vào thùng rác đấy!
- À!...ừ!
- Mấy hôm trước, cô giáo dạy chúng con phải biết bỏ rác vào thùng, không vứt bừa bãi mới là bé ngoan!
- À!
- Cô còn dặn là trong bệnh viện, có thùng rác riêng cho từng loại nữa cơ, nhưng con không biết bông gòn thì phải bỏ vào thùng rác nào! Mẹ có biết không mẹ?
- May quá! Có cô điều dưỡng kia rồi!
- Bác ơi! Bông gòn này có thể gây lây nhiễm, bác nên bỏ nó vào loại thùng này đấy ạ!
Tôi chỉ thùng rác màu vàng gần đấy. Trong khi bà mẹ đi bỏ rác vào thùng, tôi xoa đầu cậu bé khen:
- Con ngoan lắm, rất đáng khen!
Khi đi xa rồi, tôi vẫn còn nghe tiếng cậu bé khoe:
- Mẹ ơi, cô ấy khen con ngoan đấy, mẹ ạ!
- Ừ, Con của mẹ ngoan lắm!
dovaden2010
Nguồn ảnh: https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgysmx0x7amFTZHGLQ_te9gMRRfcnUKGdnliTS47_a7RCDauml1FcalWGxyknoTxVCHOyCcpcjXV2WzvLop4FIJr-nSVL1c4LMF5ALo78-pfyux85qS76msBejYIyB_P9GRDSfgiS5w40cG/s320/yt-02.jpg
Không có nhận xét nào:
* Đỗ Văn cảm ơn bạn vào thăm blog-lều cỏ!
- Đỗ Văn rất mong bạn ghi lại cảm nhận vào khung nhận xét khi đọc bài đăng ở trên!
- Bạn có thể copy link ảnh và dán trực tiếp vào khung nhận xét. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn Enter-bạn nhớ xóa hết Enter sau link ảnh!).
- Bạn có thể gõ ký tự ở bên phải biểu tượng cảm xúc vào khung nhận xét.
=)) ;( ;(( ;-( (o) [-( :-?
:o @-) (p) :-s (m) 8-) :-t
:-b b-( :-# =p~ $-) (b) (f)
x-) (k) (h) cheer