18/5/11

18/5/11 - - Chưa có cảm nhận - lượt đọc

Màu Trắng

+A Tăng cỡ chữ =A Cỡ mặc định -A Giảm cỡ chữ


Màu Trắng


Từ thưở nhỏ, không hiểu sao tôi rất mê màu trắng. Áo trắng học trò của tôi, lỡ có đứa bạn nào nghịch ngợm làm dơ tí xíu là tôi giận dỗi, không thèm nhìn mặt suốt mấy ngày liền. Còn những thằng em của tôi thì khỏi nói, tôi cấm không được đụng tới bất cứ cái áo trắng nào của tôi. Lần đầu tiên được mặc chiếc áo dài nữ sinh màu trắng, tôi sung sướng vô cùng, ngắm nghía mãi. Má tôi phát bực la rầy: “Con nhỏ này, bộ muốn cái gương nó mòn mất hay sao vậy?”, rồi bật cười vang làm tôi đỏ cả mặt. Nhưng chứng nào tật nấy mà, tôi vẫn không giảm bớt được!

Cũng vì thế mà khi tốt nghiệp phổ thông, mặc ai ý kiến này nọ, tôi dứt khoát thi vào ngành điều dưỡng, vì thấy mấy cô mặc áo trắng thiệt là dễ thương! Má tôi nói: “Coi chừng nghen con! Coi chừng bạc trắng như vôi nghen con! Hổng phải cứ trắng mà mê đâu, con à!”. Tôi hiểu ý má tôi muốn nói về tình đời, tình người đấy thôi!

Biết tôi chọn nghề điều dưỡng, tuy má tôi không nói ra nhưng trong bụng cũng ưng lắm! Má tôi chỉ khuyên: “Nghề nào cũng có niềm vui, nỗi buồn, nghề nào cũng có sướng, có khổ; riêng con chọn nghề điều dưỡng cần phải có tấm lòng cảm thông, sẵn sàng chia sẻ cái đau, cái khổ của người khác mới nên, con à!”. Mỗi khi khuyên nhủ con cái, má tôi thường chấm dứt lời khuyên bằng điệp khúc “..., con à!” quen thuộc.

Lúc ấy tôi còn ngây thơ và đầy mơ mộng, làm sao tôi có thể hiểu thấu hết ý nghĩa lời khuyên thật sâu xa của má tôi! Rồi từng ngày, từng ngày qua đi trong nghề điều dưỡng, nỗ lực học tập và công tác, tôi mới càng lúc càng thấm thía hơn những lời má tôi từng khuyên tôi lúc trước.

Tôi mê màu trắng, tôi yêu chiếc áo trắng điều dưỡng. Và tôi biết rằng, trong chiếc áo trắng ấy không thể có màu bạc trắng của vôi, mà phải là màu đỏ son sắt của một tấm lòng người thày thuốc luôn biết sẵn sàng chia sẻ, cảm thông...

Tưởng chừng như tôi vẫn còn đang nghe văng vẳng đâu đây câu điệp khúc “..., con à!” quen thuộc của má tôi ngày nào...

dovaden2010

Nguồn ảnh: https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjPsiK7_Y2NG6ZRdceGDMA00oV8NAcmn-BQKhilZKSyKQJxF8_WT-LjS5Io2ADH5G6d4bKVRGnmASR_aq0m5olMokxW8lmyTCRNmZ-WJbaLAUGmhY-zU1hYeYuGoggepDW6cvrKyZHzrVQu/s320/mautrang.jpg

Thêm cảm nhận

Không có nhận xét nào:

* Đỗ Văn cảm ơn bạn vào thăm blog-lều cỏ!
- Đỗ Văn rất mong bạn ghi lại cảm nhận vào khung nhận xét khi đọc bài đăng ở trên!
- Bạn có thể copy link ảnh và dán trực tiếp vào khung nhận xét. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn Enter-bạn nhớ xóa hết Enter sau link ảnh!).
- Bạn có thể gõ ký tự ở bên phải biểu tượng cảm xúc vào khung nhận xét.

:) :)) :-) :d :-d :p :>)
=)) ;( ;(( ;-( (o) [-( :-?
:o @-) (p) :-s (m) 8-) :-t
:-b b-( :-# =p~ $-) (b) (f)
x-) (k) (h) cheer